Tôi biết có một cặp vợ chồng mà
trong đời sống thường ngày, thỉnh thoảng họ cũng bất đồng và cãi vã, nhưng khi
đứa con của họ bị đau, họ liền xích lại gần nhau hơn vì cùng lo một nỗi lo, để
rồi có những buổi tối cả hai cùng xách đèn đi bắt những con cóc đem về làm
thuốc cho con. Với tôi, đó là một hình
ảnh thật đẹp và thật cảm động.
Đẹp và cảm động vì đứa con chính là niềm hạnh phúc của đôi vợ chồng. Đứa con tô đậm cho tình yêu vợ chồng, và là sợi dây nối kết hai người lại với nhau. Theo lẽ thường, gia đình có thêm một thành viên là niềm vui to lớn. Nhưng liền sau khi cha mẹ khi sinh con rồi, đằng sau nỗi vui thì bắt đầu lo lắng cho tương lai của đứa bé, và tự hỏi: Lớn lên nó sẽ làm gì? - Nỗi băn khoăn chung của mọi gia đình!.
Gần đây trong cộng đồng, nhất là ở các thành phố lớn của Việt nam như: Hà nội, Đà nẵng, Tp. Hồ Chí Minh… các gia đình lựa chọn đăng ký cho các con của mình tham gia các khóa hè rèn luyện kỷ năng và nhân cách sống. Ta có thể kể ra như: Học kỳ quân đội, Tập làm chiến sĩ, Sống mạnh mẽ.v.v…
Đã là cha mẹ, thì ai cũng mong muốn cho con cái mình một tương lai tươi sáng, mong muốn con mình trưởng thành cả tâm hồn lẫn thể chất. Tôi thấy rằng, đằng sau những nổ lực ấy của các cha mẹ, của các trung tâm cũng chỉ vì một thao thức: “tất cả vì con, vì thế hệ mai sau”.
Mừng sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả, chúng ta hãy nhớ lại ngày sinh nhật của chúng ta. Đó là giây phút lịch sử đáng ghi nhớ nhất đời. Ngày ấy, cha mẹ, ông bà, cô bác đều mừng vui vì ta được sinh ra đời. Ai cũng muốn nhìn ta, ai cũng mỉm cười với ta, ai cũng muốn bồng ẵm ta... và ai cũng đặt nơi ta một niềm hy vọng: "Trẻ nầy rồi sẽ nên như thế nào?". Cha mẹ và bà con hy vọng ta sẽ có tương lai tươi sáng, hy vọng ta sẽ đem lại danh giá cho gia đình và họ hàng. Nhưng mãi cho đến hôm nay, chúng ta đã đáp ứng được niềm hy vọng đó chưa?.
Tôi đã trả lời, nhưng ngập ngừng. Bạn thì sao?.
Đẹp và cảm động vì đứa con chính là niềm hạnh phúc của đôi vợ chồng. Đứa con tô đậm cho tình yêu vợ chồng, và là sợi dây nối kết hai người lại với nhau. Theo lẽ thường, gia đình có thêm một thành viên là niềm vui to lớn. Nhưng liền sau khi cha mẹ khi sinh con rồi, đằng sau nỗi vui thì bắt đầu lo lắng cho tương lai của đứa bé, và tự hỏi: Lớn lên nó sẽ làm gì? - Nỗi băn khoăn chung của mọi gia đình!.
Gần đây trong cộng đồng, nhất là ở các thành phố lớn của Việt nam như: Hà nội, Đà nẵng, Tp. Hồ Chí Minh… các gia đình lựa chọn đăng ký cho các con của mình tham gia các khóa hè rèn luyện kỷ năng và nhân cách sống. Ta có thể kể ra như: Học kỳ quân đội, Tập làm chiến sĩ, Sống mạnh mẽ.v.v…
Đã là cha mẹ, thì ai cũng mong muốn cho con cái mình một tương lai tươi sáng, mong muốn con mình trưởng thành cả tâm hồn lẫn thể chất. Tôi thấy rằng, đằng sau những nổ lực ấy của các cha mẹ, của các trung tâm cũng chỉ vì một thao thức: “tất cả vì con, vì thế hệ mai sau”.
LỄ SINH NHẬT THÁNH GIOAN TẤY GIẢ
Lời Chúa: Lc 1, 57-66. 80
Khi đến ngày sinh, bà Êlisabeth sinh hạ một con trai.
Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà
liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho
con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp
lại rằng: "Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan". Họ bảo bà rằng: "Không
ai trong họ hàng bà có tên đó". Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi
tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: "Tên nó là Gioan". Và mọi người
đều bỡ ngỡ.
Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa. Mọi
người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta
loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết đều để bụng nghĩ
rằng: "Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở
với nó". Con trẻ lớn lên, mạnh mẽ trong lòng: nó ở trong hoang địa cho
đến ngày tỏ mình ra cùng dân Israel.
Mừng sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả, chúng ta hãy nhớ lại ngày sinh nhật của chúng ta. Đó là giây phút lịch sử đáng ghi nhớ nhất đời. Ngày ấy, cha mẹ, ông bà, cô bác đều mừng vui vì ta được sinh ra đời. Ai cũng muốn nhìn ta, ai cũng mỉm cười với ta, ai cũng muốn bồng ẵm ta... và ai cũng đặt nơi ta một niềm hy vọng: "Trẻ nầy rồi sẽ nên như thế nào?". Cha mẹ và bà con hy vọng ta sẽ có tương lai tươi sáng, hy vọng ta sẽ đem lại danh giá cho gia đình và họ hàng. Nhưng mãi cho đến hôm nay, chúng ta đã đáp ứng được niềm hy vọng đó chưa?.
Tôi đã trả lời, nhưng ngập ngừng. Bạn thì sao?.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét